Sưu tầm: kinh
nghiem tim viec
Hiện tượng chán nản, sút giảm nhuệ khí cần lao, thường xuyên các nhân sự văn
phòng không thỏa mãn như mục tiêu trông đợi của nhà tuyển dụng . Đằng sau
hiện tượng này là những tâm lý, tính cách con người hết sức khó hiểu. Nếu nhà
quản lý coi con người là nguồn lực, là sức mạnh của cơ quan thì họ cần phải nắm
được “tảng băng ngầm” của dân văn phòng, điều chỉnh chúng hữu hiệu cho công việc
chung.
Luôn bận rộn “giả tạo”
Phần nhiều dân văn phòng đều diễn đạt với gia đình, bè bạn rằng họ đảm nhiệm
những công tác công ty quan trọng, ngồn ngộn và san sẻ thời kì làm việc khác rất
hạn hẹp. Trên thực tại, công tác cơ quan của họ hàng ngày đâu có nhiều đến
vậy.
Nhiều nhân sự chỉ “gắn bó” với máy tính, cứ gặp là thấy “bận rộn” với chat
Yahoo, viết blog, chơi game… Tất cả đều nhằm tạo dựng cho hình ảnh đang giải
quyết “nốt” công việc chồng chất của đơn vị trước sếp, đồng nghiệp và bạn
bè.
Thu mình để vừa lòng “số đông”
Bạn là “ma cũ” - càng sống lâu ở văn phòng thì càng giảm bớt những cá tính,
những ưu điểm và sự nổi bật của bản thân. Sự hăng hái quá, nhiệt liệt quá với
công tác thuở ban sơ thui chột dần. Đến cả y phục, diện mạo của bản thân cũng
điều chỉnh cho vừa mắt mọi người, suy nghĩ cũng không còn quá bốc nữa…
“Vừa vừa phai phải” tuồng như là tuyển lựa của bất kỳ ai để tránh người khác
chào xáo, săm soi mình, giữ cho bản thân đích thực bình lặng trốn văn phòng. Nếu
thái quá vì để vừa lòng số đông, tự bạn trở thành lợt lạt khi sống và làm việc,
thiếu đi nhựa sống, thu mình lại, thui chột khả khả năng sáng tạo, nhân
sự không còn mô tả được năng lực, phong cách riêng của mình.
Nhịp sống văn phòng mòn mỏi đơn điệu
Các ma cũ của văn phòng đều cảm nhận thấy mình sống càng ngày càng tẻ nhạt.
Cách ly khỏi thế giới náo nhiệt, dân văn phòng sống trong không gian văn phòng
ít đổi thay, cũng với thời kì như thế trong ngày, cũng những con người đã quá
quen và với công tác đã nhàm… Mọi cái không đổi, diễn đi diễn lại như một vở
kịch dài tập đã thuộc lòng. Bạn rồi sẽ ớn đến cả cơm văn phòng, thời trang công
sở, họp hành, tán gẫu… Sự tĩnh lặng, nhàm chán đi vào tâm trí này cũng làm cho
nghĩ suy cuộc sống, sinh hoạt riêng của “cư dân” văn phòng trầm xuống, sơ cứng
không chút đổi mới. Đến cả dịp lễ Tết, kỳ nghỉ phép cũng chỉ “yên ổn lẽ” đến và
đi như cái nhịp sống trong bốn bức tường văn phòng.
Suy kiệt ham công việc
Theo thời gian làm việc, bầu máu nóng cần lao của dân văn phòng nguội lạnh
dần. Bao lăm cống hiến, đưa lao động trở thành nguồn vui của họ đã đi đâu? Từ
một chàng trai, cô gái nhiệt liệt, xông xáo với công tác được giao, họ đã dần
dần mất đi nhuệ khí phấn đấu và đeo đuổi những mục đích làm việc.
Cuộc sống công sở ít nhấp nhô, trồi sụt còn làm cho khả năng nhận diện các
giá trị của cần lao của họ bị nhòe đi, không còn đáng lưu tâm. Nhìn khắp văn
phòng, họ không còn thấy có gì là đáng quý, đáng coi trọng nữa.
Nhà quản lý cần thấu hiểu và san sẻ hơn với dân công sở
Tâm lý của các nhân sự nơi công sở là một "chiến trận" quan yếu mà các nhà
quản lý cần khẩn hoang. Chỉ bằng cách quan tâm thấu hiểu và san sớt hơn với nhân
viên thì nhà quản trị mới huy động được sức mạnh của đội ngũ con người ấy.
Đằng sau nhịp sống, làm việc trong không gian văn phòng với thời lượng 8h/
ngày, ngoài những đầu việc đưa xuống, những lời phán như “trời giáng”, nhà quản
lý cần phải hiểu được cái thế giới lặng thầm đang vận hành với luật lệ của nó
trong tâm tưởng giới nhân viên. Dù muốn hay không, cái “thế giới ngầm” đó vẫn
đang yên lẽ, đều đặn chi phối lại tiết điệu, hiệu quả của những công việc cơ
quan. Tìm hiểu, ghi nhận và cổ vũ tinh thần nhân sự là biện pháp mà nhà quản trị
cần làm để điều chỉnh cho thúc đẩy ấy có lợi cho công ty. Phương cách nhà quản
trị cần thực hiện đó là:
Nhà quản lý cần bằng mọi cách lắng nghe nhưng tâm tư, tình cảm của nhân sự
trong một bầu không khí cởi mở, thật tâm nhất.
Nhà quản trị cần tác động tích cực vào tâm lý của từng nhân sự ưng chuẩn sự
tôn trọng, đề cao sự dị biệt của mỗi người, tôn vinh tinh thần trách nhiệm và
thành tựu lao động của nhân viên về mọi mặt: vật chất lẫn ý thức.
Liên tiếp cổ vũ, làm tươi mới coong thần làm việc của nhân sự bằng thực thi
một chính sách văn hóa đơn vị. Nhà quản lý cũng cần đổi gió, xua bớt bầu không
khí u ám, ảm đảm cho tâm lý dân văn phòng, ý thức đổi mới của công sở bằng cách
cơ quan cách hoạt động ngoại khóa, tập huấn , đơn vị hội hè, đi nghỉ và giao
lưu cộng đồng…
Quantri.Vn
Không việc làm, đi học thạc sĩ
Tốt nghiệp đại học, không ít cử nhân đã
không tìm được việc làm thích hợp. Trong lúc chờ việc chấp nhận, số này tiếp tục
học lên thạc sĩ để mong có cơ hội hơn trong công việc.
Chữa cháy…thất
nghiệp
Nguyễn Thị Hương tốt nghiệp ngành quản trị kinh doanh, ĐH
thương nghiệp thủ đô với tấm bằng khá. Sau khi ra trường, Hương đã rải giấy tờ
đến nhiều nơi, nhưng vẫn chưa tìm được việc làm ăn nhập, nên quyết định đi học
thạc sĩ. Hương tâm can: “Đằng nào cũng chưa biết mai sau ra sao, lại đang ở Hà
Nội, nên em học lên thạc sĩ, mong ứng tuyển sau này dễ hơn”. Do gia đình không
mấy khá giả nên trong thời gian học thạc sĩ, Hương làm đủ nghề để trang trải học
tổn phí. Hơn 2 năm trôi qua, Hương cũng cầm được tấm bằng thạc sĩ và lại tiếp
tục đi ứng tuyển. Nhưng dù có bằng thạc sĩ nhưng do chưa có kinh nghiệm, không
tổ chức nào nhận, hương đành trở về quê ở Quảng Bình và cũng rất chật vật đi xin
việc. Đến nay, sau 5 năm ra trường, Hương mới có việc làm chính
thức.
Rào lưu
“học thạc sĩ” trong lúc thất nghiệp như Hương là chọn lọc của không ít bạn trẻ.
Dạo loanh quanh một vòng những lớp học thạc sĩ, đa phần là những cử nhân mới ra
trường. Có số ít đã tìm cho mình một công việc, còn lại vẫn phải nhờ sự chu cấp
của ba má hoặc làm thêm đủ nơi để tự lèo lái ở đô thị.
Anh Nguyễn Khánh,
một giảng viên trường nghề tại Hải Dương san sớt: “Học lên thạc sĩ dễ lắm. Chỉ
cần có thời kì, có tiền, sẽ có tấm bằng đẹp ngay. Giờ yêu cầu đứng giảng cũng
chí ít là trình độ thạc sĩ, nên ai cũng cố có một tấm bằng. Bên cạnh đó, theo
anh Khánh có trường hợp, thạc sĩ về làm việc còn không bằng cử nhân vài năm kinh
nghiệm. “Thạc sĩ vẫn phải cầm tay chỉ việc, bởi những tri thức mà Anh chị em học
ở trường ít ứng dụng được vào công tác thực tiễn”, anh Khánh cho
biết.
Kinh nghiệm mới kiểm tra được năng lực
Về lý thuyết,
tấm bằng đẹp thì sẽ làm đẹp hồ sơ, nhưng trong con mắt nhà
tuyển dụng khi làm việc, kinh nghiệm, sự chuyên nghiệp mới là nhân
tố quyết định.
Chị Nguyễn Thị Lan Anh, Giám đốc nhân sự cho một tổ chức xây
dựng Hàn Quốc (Mỹ Đình, Từ Liêm, Hà Nội) nhận định: “Bảng điểm tại các trường ĐH
chưa đích thực kiểm tra được năng lực của sinh viên. Có những trường hợp học
không chuyên chú, nhưng bảng điểm vẫn cao chót vót. Trong khi đó, lượng sinh
viên ra trường mỗi năm càng ngày càng đông, khuynh hướng học lên cao để mong tìm
việc cũng nhiều, nên việc chọn lựa các ứng cử viên cũng trở nên gắt gao hơn. Tấm
bằng đẹp hay kinh nghiệm không phải là nhân tố quyết định khi đi ứng tuyển. Vì
kinh nghiệm gì đi chăng nữa, thì khi vào việc vẫn phải tập huấn nghiệp vụ lại.
Cái cần ở đây là khả năng cầu thị, kết nạp và bắt nhịp với công tác”.
Anh
Nguyễn Mạnh Dũng, Giám đốc đơn vị Kiến trúc DMC, Hà Nội cho rằng, bây chừ tấm
bằng Đại học không được tin tưởng nhiều do chương trình tập huấn không sát với
thực tế. “Công ty có những bạn trẻ chưa ra trường nhưng được tôi nhận vào làm.
Kiến thức Anh chị thu nhận được chính là những lúc đi công trình hay như trải
nghiệm với khách hàng. Thậm chí, có những bạn còn nợ môn trong trường học nhưng
làm được việc tôi vẫn trả mức lương tốt”, can đảm san sớt.
Lê Vân
KÊNH
thông báo CỦA CHÍNH PHỦ DO TTXVN PHÁT HÀNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét